Khi nghe thằng oách con thỏ thẻ, trong lòng tôi bắt đầu cảm thấy ngứa ngứa rồi đấy, nên híp mắt hỏi nó lại:
- Cô Ngân hỏi gì về ba con?
- Cô hỏi ba bao nhiêu tuổi, ba làm gì, ba và mẹ có hay gây lộn không? Rồi kêu con là phải thường xuyên dặn ba đi rước nha!
Rồi rồi, tới công chuyện rồi. Tôi đang có bầu thiên kim tiểu thư của ông nha ông Vũ. Tay tôi nắm chặt, hỏi gặng lại nó tiếp:
- Rồi con trả lời cô thế nào? Con có khai hết không vậy?
Thằng bé tay vừa xếp Lego vừa liến thoắng trả lời lại :
- Con nói với cô rằng “ba con nhìn vậy chứ già rồi cô ơi! Mà chuyện gia đình con cô hỏi làm chi?”. Lát hồi tới giờ ăn cơm, mẹ biết không, cô đút con ăn nuốt không kịp, muốn ná thở luôn á.
Xuất sắc lắm con ơi! Tôi xoa đầu tán dương nó hết lời, dặn nó cứ thế mà phát huy nghe hông. Chiều hôm sau, tôi cố tình đi theo ổng để đón con, vì dạo này bầu hơi lớn nên hay làm mệt. Cả tháng nay không đưa rước tụi nhỏ được, nên bữa nay ráng lết xác đi xem tình hình ra sao. Lúc này tôi ngồi trong xe, đợi chồng tôi vào trường rước con về.
Cô Ngân niềm nở dẫn 2 thằng nhóc ra. Nhìn chồng tôi cười đằm thắm dịu dàng hết mực, đã thế đứng bắt chuyện nói gì với ổng rất lâu. Còn ông Vũ thì. Á à, cười tươi quá ha ông nội kia. Cười híp cả mắt nhìn cô giáo trẻ phơi phới như tôi thời còn con gái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-goi-anh-la-thay-hay-chong/1722387/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.