Ngày mà tôi làm lễ tốt nghiệp, tôi đã nói là chỉ mình tôi và ông chồng già đi thôi. Ấy thế mà lúc trao bằng và tung nón kết thúc buổi tổng kết. Thầy thì đang lo chụp hình cho tôi cùng con Thanh và Mỹ. Hai thằng ranh con nhà tôi từ cổng trường lon ton xuất hiện cùng nhóc Phong và bà Lệ. Rồi rồi, thấy cha tôi rồi! Ủa mọi người, đây là ngày hạnh phúc của tôi mà. Chứ đâu phải ngày họp fan của 2 thằng con tui đâu trời. Sự xuất hiện của tụi nó, dường như chiếm “spotlight” của toàn trường. Mọi người vây xung quanh, hết nựng rồi khen sự đẹp trai đến chói loá của tụi nó quá thể. Không hổ danh là hổ phụ sinh hổ tử.
Tôi đứng trơ trọi tiu đìu nhìn muốn rớt nước mắt. Mấy giảng viên kéo tụi nó lại xin thay nhau chụp hình, đám sinh viên thì cầm điện thoại đưa lên quay lén. Thầy hiệu trưởng dù đã hơi lớn tuổi, nhưng cười tươi rói ra đón tiếp 2 ngôi sao nhí rất niềm nở, bế hết đứa này đến đứa kia trên tay. Được cái các con tôi ngoan ngoãn lễ phép lắm, gặp người nào cũng khoanh tay chào, 1 tiếng thưa, 2 tiếng dạ. Làm mọi người ai nấy cũng đều tan chảy. Thầy lẳng lặng đứng cạnh tôi, kéo eo tôi ôm sát vào người mình.
- Em có hạnh phúc không?
- Không.
Ổng trừng lớn con ngươi ngó xuống nhìn tôi, lực bám eo đã siết chặt khi tôi phũ phàng trả lời như thế. Tôi mỉm cười, không ngại ngùng đang đứng giữa trường mà nhón chân lên, hôn lên má thầy 1 cái:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-goi-anh-la-thay-hay-chong/1722386/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.