Tôi há mỏ kinh hãi nhìn thằng Khoa, sau khi vừa nghe nó nói xong. Thằng điên này bữa nay bị gì mà sao lại khiến người ta khó xử thế này.
- Sao...sao hồi trước tao hỏi mày thích tao hả? Mày lại kêu là không có. Bữa nay không phải cá tháng tư đâu Khoa, bớt giỡn đi bạn. Không vui chút nào đâu!
Nó nhìn thẳng vào đôi mắt đang hết sức kinh ngạc của tôi, như muốn chứng minh rằng “Tao nói thật! Méo có đùa“. Rồi lại tiếp tục trình bày:
- Tao nói chó nó thích mày, chứ tao có bao giờ nói là tao không thích mày đâu? Mày không nhớ tao hơn mày 1 tuổi, mày tuổi heo còn tao tuổi chó hả! Hiểu chưa con nhỏ thiếu i ốt kia? Nhưng...là đã từng thôi. Mày đừng nhìn tao kiểu khó xử như thế chứ!
Ok, Ok! Là “đã từng”, may là 2 từ này. Quên mất là do nó sinh tháng 12 nên bị hụt tuổi. Khi con nhà người ta sinh ở đầu năm đã lẫm chẫm tập đi. Thì lúc đó ** cậu vào cuối năm mới được sanh ra đời. Nên tía má nó cho nó vô lớp 1 trễ 1 năm so với các bạn đã sinh đẻ cùng năm với nó. Nó đúng là tuổi chó, và cái câu “chó nó thích tôi” là ám chỉ nó đó. Thằng này chơi chữ như thế, hỏi thánh nào mà giải nổi. Tưởng nó chửi mình, hoá ra là có ẩn ý cả! Ông tổ của ngành thả thính đây rồi, vì anh tuổi chó, nên chó mới thích em. Thật thán phục! Tôi vuốt mồ hôi trên chán, hỏi nó rằng:
- Sao tự nhiên mày lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-goi-anh-la-thay-hay-chong/1722361/chuong-66.html