Đêm nay, đội tuyển bóng đá Việt Nam đấu vòng loại World Cup với Indonesia. Tôi phải canh thầy ngủ say, lén lén lút lút ra ghế sofa mở tivi với mức âm lượng thấp nhất nhưng vẫn đủ nghe, để xem bóng đá. Mà nói thiệt, banh với bóng gì tầm này, chủ yếu mở lên tia trai là chính.
Messenger được kết nối chat nhóm với con Thanh và Mỹ. Ba đứa cùng nhau hào hứng trở thành những nhà bình luận viên chuyên nghiệp. Nhưng không hề bàn về chuyên môn bóng đá như bình luận viên gạo cội Tạ Biên Cương và Khắc Cường. Mà chủ yếu là:
- Tiến Linh của tao, hự hự!!!!
- Đoàn Văn Hậu kìa tụi bay, chu choa nhìn bóng lưng ngon cơm quá thể!
- Thiệt á, các anh làm ơn đừng vén áo lau mồ hôi nữa được không? Múi không là múi, làm nãy giờ nuốt nước miếng không kịp muốn sặc chết luôn nè!
Bỗng nhiên con Mỹ “out”, lặn không sủi bọt, chả thấy lên tiếng bàn tán hay bình luận gì nữa. Kiểu này chắc bị anh Nam tóm cổ đi ngủ rồi. Lúc này chỉ còn tôi và con Thanh đang chat với nhau:
- Thôi xong, con chí mén kia bị tóm đi rồi!
- Mày cũng coi chừng đó, có chồng lớn tuổi khó tính quá làm chi, mất hết cả tự do, để khổ vầy không biết! Tao độc thân muôn năm!
Tôi đang nằm dài ra ghế sô pha, hí hửng chuẩn bị bấm bàn phím để trả lời lại con Thanh. Thì bất thình lình, nguyên 1 khuôn mặt hằm hè từ trên cao ngó xuống. Trong bóng đêm bao phủ quanh phòng, chỉ có màn hình tivi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-goi-anh-la-thay-hay-chong/1722359/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.