Khi xuống dưới sảnh trường với bọn Thanh, Mỹ. Tôi còn không hiểu lí do nào khiến thầy tự nhiên nổi giận với mình, rõ ràng tôi không hề làm phật ý thầy điều gì hết mà. Sáng còn tươi rói ngọt ngào với tôi, đến lúc sửa bài lại cau có khó chịu y như mấy bà cô già ế chồng vậy, thật khó hiểu!
- Tới thằng Khoa hát kìa!
Thanh và Mỹ réo lên kéo tôi vội chen vào đám đông tìm chỗ đứng gần sấn khấu. Thằng Khoa ngồi trên ghế, tay cầm đàn guitar, đang chỉnh micro vừa tầm miệng mình. Trông nó thật lãng tử hào hoa khiến bao nữ sinh viên nhìn nó mà chìm đắm trong mê muội. Nó gõ nhẹ tay lên mic, kiểm tra xem đã có âm thanh chưa rồi quay xuống khán giả nở 1 nụ cười thân thiện rồi nói:
- Xin chào mọi người, mình là Nguyễn Anh Khoa, hiện đang là sinh viên năm 3 khoa Nội Thất trường mình, cũng đang là 1 thành viên của Câu lạc bộ âm nhạc. Mình xin gửi 1 bài hát góp vui cho buổi sinh hoạt ngày hôm nay, bài hát được mang tên “ Điều buồn nhất” của nhạc sĩ Kai Đinh. Bài hát này mình cũng nhắn gửi tới 1 cô gái ngốc nghếch, không biết đến tình cảm của mình bấy lâu nay, thật xin lỗi các bạn vì lí do cá nhân này.
Bên dưới bắt đầu xì xào rôm rả” trời, ảnh đẹp trai quá mày ơi mà có người yêu rồi!”, “ tiếc quá, sao lại có người yêu rồi chứ huhu”, “ trời ơi, nhỏ nào cướp chồng tao rồi”. Con Thanh cũng tò mò quay qua nói với tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-goi-anh-la-thay-hay-chong/1722320/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.