Tôi và thầy cùng nhau ăn sáng và đi bộ đến trường sẵn tập thể dục. Mặc dù lúc 5 giờ sáng thầy đã dậy sớm tập gym rồi, nhưng vẫn muốn đi cùng tôi. Đứng trong thang máy, tôi rủ rỉ hỏi thầy:
- Sao thầy không đi xe vậy?
- Đi vài bước là tới trường rồi, có khùng không mà đánh xe hơi vòng vòng cho mất công.
Nhưng tôi đang rất lo sợ, ổng cùng tôi đi thế này đến trường có phải là quá kì quặc và mờ ám hay không? Chẳng khác nào tự tạo sự nghi ngờ cho dân chúng. Rồi tin đồn rần rần lan đi, chắc tôi học không nổi luôn.
- Vậy lát ra khỏi chung cư, em đi trước cho lẹ, thầy đi sau ha. Chứ để người trong trường thấy em với thầy như vầy, nảy ra chuyện lớn luôn đó.
- Biết.
Ông thầy này lúc nóng lúc lạnh, lúc lèm bèm rõ nhiều, lúc lại ăn nói kiệm lời cụt lủn, chỉ có khi “lên giường” là ngọt ngào sến súa với tôi để dụ khị thôi, thật đáng ghét. Thang máy mở cửa, tôi chuẩn bị phóng ra thì ổng chụp tôi lại:
- Trưa nhớ về ăn cơm.
- “Thôi mà thầy, hôm nay cho em ăn ngoài với bạn 1 bữa nha. Chiều em về sớm mà.” Tôi nắm lấy cánh tay ổng nũng nịu năn nỉ.
- Bữa nay thui đó, ăn ngoài nhiều không tốt đâu. Chiều tôi về mà chưa thấy cái mặt em ở nhà là chết với tôi.
Ổng gõ nhẹ lên trán tôi ra sức dặn dò. Tôi gật đầu ”dạ” rồi muốn tung tăng đi nhưng chưa đâu. Thầy kéo tôi lại đặt 1 nụ hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-goi-anh-la-thay-hay-chong/1722319/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.