Đêm nay tôi lại khó ngủ, câu nói của thầy khi nãy cứ văng vẳng bên tai. Thầy muốn làm tôi hạnh phúc sao? Đối với 1 đứa thiếu thốn tình cảm từ nhỏ như tôi thật sự khi nghe những lời nói này rất cảm động, nhưng tôi lại thấy điều đó nó không dành cho mình. Vì thâỳ là 1 hoàng tử còn tôi hoàn toàn không phải công chúa. Đừng ai nói Lọ Lem cũng có thể tìm được hoàng tử nhưng xin nhớ rằng trước đó, cô ấy cũng từng là 1 công chúa.
Tôi chợt nhớ tới nụ hôn của thầy lên trán tôi mà tức rung người. Sau khi đưa tôi về trước cửa, khuôn mặt tôi chù ụ xuống xe mà không chờ thầy mở cửa. Tôi cúi đầu chào và cám ơn định bụng quay đi cho nhanh thoát khỏi thầy, nhưng lại bị thầy kéo lại và đặt 1 nụ hôn nhẹ nhàng lên trán. Xin lỗi! Cho tôi xưng hô hỗn 1 xíu vì tôi đã bức xúc lắm rồi! Tại sao tôi có 1 ông thầy vô lại như vậy? Trong vòng 1 buổi tối ổng hết nắm tay, ôm eo, vuốt tóc còn đành đoạn cướp mất nụ hôn đầu đời của tôi, may là chỉ ở trên trán. Tôi ước có thể bóp cổ ổng chết ngay lập tức. Trên quán cà phê và trên đường thầy chở tôi về, tôi năn nỉ hết lời khuyên ổng tha cho tôi đi, đừng có khế ước hôn nhân gì đó với tôi nữa, kẻ muốn lui người lại muốn tới, thầy nhất quyết không là không. Trong xe thầy muốn gầm lên nổi cáu với sự nói nhây của tôi rằng tôi nằm mơ đi, có chết ổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nen-goi-anh-la-thay-hay-chong/164345/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.