"Vậy Nhị ca có thu hoạch gì?" Kim Quang Dao vừa sắp xếp lại những cuốn sách rải rác thành một chồng, vừa nói.
Lam Hi Thần chống tay lên huyệt thái dương xoa xoa, khép lại một quyển sách rất cổ.
"Ôn thị tôn sùng việc dùng linh lực biến thành lửa, lửa lan rộng dọc theo thân thể chân tay, tiến có thể tấn công, lùi có thể phòng thủ. Nhưng... chưa bao giờ đề cập đến chuyện lấy lửa luyện thi". Lam Hi Thần nói tới đây, Kim Quang Dao đồng ý sâu sắc, gã nói: "Nhị ca, những thứ này ta cũng đều đã xem qua, xác thật...."
Giọng điệu Lam Hi Thần hơi trồi sụt ngắt lời nói: "A Dao, ở đây... là toàn bộ điển tịch sao? Ngươi có giấu đi vài cuốn không?"
Kim Quang Dao cười cười, hỏi ngược lại: "Nhị ca, ngươi cảm thấy ta giấu riêng điển tịch của Ôn thị, có thể làm gì? Tự ta đi luyện sao?"
Lam Hi Thần nói: "Thật ra không cần, ngươi hoàn toàn có thể để người khác đi luyện".
Kim Quang Dao nói: "Nhị ca, chuyện này, chính là suy nghĩ của lệnh đệ.... Nguỵ công tử?"
Lam Hi Thần há miệng, Kim Quang Dao hơi mỉm cười: "Nhị ca đã quên rồi, Nguỵ công tử năm đó cũng tự mình đào không ít lăng mộ của Ôn thị mà. Huống chi, mấy thi thể ma quỷ đó, thích nhất là đi theo hắn. Đương nhiên, hiện giờ còn có thêm lệnh đệ".
Lam Hi Thần nói: "Vong Cơ không phải là người bị tình yêu làm cho đầu óc mù quáng, y tin tưởng Nguỵ Vô Tiện, mà ta, tin tưởng y".
Kim Quang Dao nói: "Ta đương nhiên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ne-lam-tram-ta-that-su-la-nguoi-tot/409799/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.