Làm như vô cùng hài lòng với kiệt tác của chính mình, Tiết Dương biến thái nở nụ cười, a Bích toàn thân chột dạ, lùi từng bước về phía sau.
Sau lưng gã, mấy tên đàn ông to khoẻ chăm chỉ khai quật tử thi cho gã, thấy biến cố kinh khủng, gần như sợ đến mức có chút thất thần, theo bản năng cười mấy tiếng khô khan theo Tiết Dương.
Tròng mắt đầy tơ máu của Tiết Dương trước tiên đảo qua, giơ bàn tay lửa lên, làm động tác vẫy tay, một người đàn ông trong đám đó nghi ngờ chỉ chỉ vào mình, nhìn qua đồng bạn bên cạnh, lo sợ bất an đi qua dưới sự ra hiệu của Tiết Dương.
Tiết Dương cười tủm tỉm, lòng bàn tay lửa chụp vào lồng ngực của người nọ, người nọ cúi đầu nhìn, ngẩn ra, chưa kịp kêu thảm, thì vết rạn màu đỏ ở ngực đã lan tràn khắp chân tay mạnh khoẻ của hắn, cổ ro rút ở một góc độ không giống con người, màu đen trong mắt bị thay thế bởi màu đỏ đục ngầu.
Hai người đàn ông khác thần kinh căng thẳng lúc này mới phóng ra, bọn họ vừa kêu la kinh hoàng vừa nghiêng ngả lảo đảo chạy ra bên ngoài, nhưng chưa chạy được mấy bước, đã bị đồng bạn đang sống sờ sờ biến thành hoả thi kéo lại, nâng lên không trung, rắc rắc hai tiếng, cổ bị vặn gãy, như con rối đứt dây đột ngột ngã ra đất.
A Bích sợ đến mức lăn mấy vòng trên mặt đất, Tiết Dương từng bước đến gần cô bé, nó tuyệt vọng nức nở lên: "Thực xin lỗi! Ta, ta đang định, định nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ne-lam-tram-ta-that-su-la-nguoi-tot/409798/chuong-105-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.