Nguỵ Vô Tiện mặt mày hớn hở nói, nhưng thấy sắc mặt Lam Vong Cơ càng lúc càng kém, trong lòng kêu lộp độp, vội nói: "Lam Trạm, ngươi đừng nghĩ lung tung, ta không phải đang đùa giỡn với ngươi, ta là muốn làm chính sự. Nè, sao ngươi lại bỏ đi? Vậy ngươi nói xem, suy đoán vừa rồi của ta có lý hay không? Cái này gọi là tư duy linh hoạt, không theo khuôn mẫu, cũng không phải là không đứng đắn, nếu như ngươi không có ý tưởng của mình, thì cũng đừng ngăn cản suy nghĩ của người khác..."
Lam Vong Cơ cũng không quay đầu lại nói: "Không phải là lây bệnh".
Nguỵ Vô Tiện nói: "Không phải là lây bệnh? Vậy tại sao hai người xưa nay vốn không quen biết, lại có cùng loại bệnh? Trên đời có thể trùng hợp như vậy hay sao?"
Lam Vong Cơ nói: "Không phải xưa nay không quen biết".
Nguỵ Vô Tiện bối rối mờ mịt: "Nhưng Thẩm Mạc là một nữ tử khuê các làm sao có tiếp xúc gì với một nữ cướp nổi tiếng tàn ác? Thẩm Mạc cũng không giống như nói dối nha... Hay là, giữa các nàng ấy có mối liên hệ nào đó, thậm chí là mối liên hệ mà ngay cả bản thân các nàng ấy cũng không phát hiện ra?"
Lam Vong Cơ dừng bước chân, hơi ngước mắt, nói: "Ngươi từ chỗ chủ tiệm đồ cổ kia, có nghe nói, trong ngôi mộ Thẩm cô nương sinh ra, còn có một quan tài trẻ con khác?"
Nguỵ Vô Tiện ngẩn ra, đôi mắt đột nhiên sáng ngời, buột miệng thốt ra: "Ý ngươi là, Chu Tử Tước là từ trong quan tài kia ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ne-lam-tram-ta-that-su-la-nguoi-tot/409746/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.