Những trải nghiệm này của Thẩm Mạc và Chu Tử Tước, thăng trầm ly kỳ, nhưng lại triền miên, lãng mạn như thế, mà kết quả cuối cùng, lại khiến người nghe thổn thức chua xót trong lòng. Hai người các nàng, đều không hợp với thế giới này, đã từng dựa vào nhau để sưởi ấm cho nhau, cuối cùng, Thẩm Mạc lại phải tận mắt nhìn những dấu tích của chính mình bị xóa đi từng ngày trong lòng của người yêu thương nhất, cho đến khi quên hẳn hoàn toàn, tất cả những gì khắc cốt ghi tâm, tất cả những khó khăn giúp đỡ, hai trái tim yêu nhau, như lá thu tàn úa, như cát trôi đi, không còn tồn tại nữa. Thậm chí, ngay cả thân thể cũng không thể giữ lại, chỉ cần lơ là, thì lập tức bỏ trốn ngay dưới mí mắt mình, biến mất tăm, đến chết cũng không gặp nhau nữa.
Nghĩ đến đây, Lam Vong Cơ không tự chủ được mà nhìn về phía Nguỵ Vô Tiện.
Chỉ thấy Nguỵ Vô Tiện ôm cánh tay, nhìn chằm chằm Chu Tử Tước một lát, như suy nghĩ gì đó nói: "Ta nói đứa bé gái này tuổi còn nhỏ mà hung dữ, hoá ra là một nữ ma đầu giết người không chớp mắt..."
Chu Tử Tước dựa vào lòng Thẩm Mạc, quay đầu nhìn Nguỵ Vô Tiện liếc mắt một cái, thè lưỡi về phía hắn.
Nguỵ Vô Tiện cũng không chịu kém cạnh, thè lưỡi ra thiệt dài, để đáp trả.
Hai người so dài ngắn với nhau, phảng phất như bị quỷ thắt cổ nhập xác.
Thẩm Mạc: "......."
Lam Vong Cơ: "......"
Sau một lúc lâu, Thẩm Mạc thở dài một hơi, nói: "A Tước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ne-lam-tram-ta-that-su-la-nguoi-tot/409745/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.