Ba năm trước, Vân Thâm Bất Tri Xứ
Lúc đoàn người của Lan Lăng Kim thị đi vào sơn môn, Nguỵ Vô Tiện đang ngồi trên mặt đất ăn chuối.
Chẳng bao lâu, đã bị Giang Trừng đạp một cái, Nguỵ Vô Tiện kêu thảm thiết một tiếng, trừng mắt liếc y một cái, vỗ vỗ dấu chân trên người, lại từ tốn ăn thêm một miếng.
Lam Vong Cơ lạnh lùng đứng trang nghiêm, chỉ có khoé mắt hướng về Nguỵ Vô Tiện hơi co rút một chút, nhỏ đến mức không thể phát hiện được.
Kim Tử Hiên không biết là tình huống gì, đáy mắt có một tia mất kiên nhẫn, hướng về mọi người gật gật đầu, giới thiệu lẫn nhau một hồi. Sau đó, đi thẳng về phía sơn môn.
Giang Trừng nhìn thấy một thiếu niên tuấn tú trong đám người Kim thị, quần áo chỉnh tề, tuy rằng không đẹp bằng vải lụa thêu trên người Kim Tử Hiên, nhung rõ ràng là hoa mỹ hơn quần áo của gia nhân Kim thị một chút.
Khi đi theo Kim Tử Hiên bước ngang qua, thiếu niên kia liếc mắt nhìn y một cái, bật thốt lên, "Giang Trừng..." rồi lập tức ngưng lại, mới chắp tay nói, "Giang công tử".
Sau khi báo danh, Giang Trừng đang bối rối không hiểu từ lúc nào y quen biết vị công tử Mạc Huyền Vũ này, vừa mở miệng đã không nhịn được gọi tên của mình, lại thấy vị công tử Mạc Huyền Vũ kia rất có hứng thú nhìn chằm chằm Nguỵ Vô Tiện.
Lúc đầu, Nguỵ Vô Tiện sau khi bước vào sơn môn Vân Thâm Bất Tri Xứ, giống như thuận đường lang thang du sơn ngoạn thuỷ, lại không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ne-lam-tram-ta-that-su-la-nguoi-tot/409682/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.