"Phải."
Tiêu Lang quay sang nhìn Uyển Đình Nhu.
"Bọn họ tiếc tiền boa nên mới phải ra ngoài, quán bar không thu được hoa hồng từ tiếp viên nên bọn họ không thể thăng cấp là chuyện hiển nhiên. Quy luật phải là ở trong địa bàn của Bar Kim Cát thì mới được tính là "đóng góp tích luỹ". Tiền đóng góp sẽ được quy thành điểm tích luỹ để thăng hạng. Cũng giống như tên Vương Thiên Ân đó, hắn luôn thực hiện đúng quy tắc của quán bar, chính vì vậy nên mỗi đêm như thế, hắn vung tay rất hào phóng, tiền boa lẫn tiền rượu có khi lên đến cả triệu tệ, hoa hồng mỗi cuộc vui thu lại quả thực không nhỏ, trước đây hắn không thường xuyên đến đây, nhưng sau khi chia tay ả siêu mẫu đó thì từ thành viên cấp C chỉ trong một năm lại có thể nhanh chóng vượt đến cấp S. Tổng số tiền đóng góp hiện tại đã lên đến 160 tỷ (nhân dân tệ) rồi."
"C... Cái gì? 160 tỷ* ư?"
Uyển Đình Nhu hét lớn, vẻ mặt phải nói là kinh ngạc đến ngu người, cánh môi cô giật giật, cả thân thể cứng đờ giống như bức tượng đá, nhờ Tiêu Lang đáp lại một tiếng "Đúng vậy" mà cô mới có thể hoàn hồn đáp...
"Ban nãy khi anh nói gã đó bị điên tôi còn có chút ngờ vực, hiện tại sau khi nghe xong thì tôi đã có thể khẳng định được rồi."
Uyển Đình Nhu thở dài, Tiêu Lang ngồi bên cạnh cười như được mùa, cô nhắm mắt lại, thầm nghĩ...
Con người sao có thể điên khùng như vậy chứ?
Không phải điên bình thường mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-vuong-ac-thieu-cho-lam-loan/1099200/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.