Chuyện liên quan tới Thiên Ân ư?
Trịnh An Nhã không nóng không lạnh cười khẽ, nhẹ nhàng đến mức Trương Hâm Đình cũng không cảm nhận được sự bàng hoàng trong thanh âm hiện tại của cô ta.
"Là chuyện gì thế?"
Trương Hâm Đình cảm thấy mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ chờ cô chị họ này va vào, cô ta ở đầu dây bên kia nở ra một nụ cười nhạt đáng sợ.
"Dạo này chị có vẻ bận rộn nhỉ? Em thấy chị lơ đãng quá đấy."
Lơ đãng sao? Mình đã bỏ qua chuyện gì?
Trịnh An Nhã im lặng một hồi, vẫn không thể hiểu được hàm ý sâu xa trong câu nói của Trương Hâm Đình, suy nghĩ một chút rồi lại nói:
"Rốt cuộc là em đang muốn nói đến chuyện gì vậy?"
Trương Hâm Đình biết Trịnh An Nhã đã không còn kiên nhẫn với mình được nữa, cô ta đắc ý cười nhạt:
"À...em chỉ muốn nói cho chị biết, hôm nay em đã gặp anh Thiên Ân, nhưng..."
"Gặp Thiên Ân sao?"
Trịnh An Nhã không nhịn được, rất nhanh liền hỏi lại.
"Gặp ở đâu?"
Trương Hâm Đình làm ra vẻ thương xót, chả biết là đang "khóc thuê" cho ai, ấm ức kể lại:
"Em là cảm thấy thương thay cho chị nên mới nói. Chắc chị cũng biết, học sinh mới nhập học là con khốn Uyển Đình Nhu, khi trước định ra mặt thì bị chị ngăn cản, căn bản là chưa có dịp động chạm đến nó, song, không nghĩ nó sẽ đến đây học, loại chuyện này làm sao có khả năng?"
Trương Hâm Đình tặc lưỡi bật thành tiếng.
"Có trời mới biết, loại hạ lưu thấp hèn như nó dùng quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-vuong-ac-thieu-cho-lam-loan/1099113/chuong-100.html