Mình là loại bạn kiểu gì lại không mong bạn mình được hạnh phúc chứ?
"Phát điên lên được."
"Cậu lầm bầm gì đấy?"
Vương Thiên Ân khẽ giật mình, vội quay mặt sang hướng khác...
"Không có gì."
...
Tại một quán thịt nướng ở khu phố Y.
Cả không gian xung quanh đầy ắp mùi khói xộc lên làm ai nấy bước vào cũng đều khó chịu đến chảy cả nước mắt.
Ở cái bàn quen thuộc...
"Cạn ly!!!"
"Lâu lắm rồi...tớ...mới được thoải mái vậy đấy. Uống nhiều như vậy...chắc tối nay...phải ở tạm ở nhà cậu mất."
Uyển Đình Nhu mặt mày đỏ bừng, dáng vẻ chẳng khác gì một tên bợm nhậu chính hiệu đang cùng hảo tỷ muội lâu ngày hàn huyên.
Cũng đã hơn cả tháng nay, Đình Nhu chưa có cơ hội được ngồi ăn uống thoải mái như vậy với Lý Hân Nghiên - người bạn tri kỷ của cô từ khi cô còn học mẫu giáo.
Cô và Lý Hân Nghiên là hàng xóm của nhau, sớm đã kết duyên thành bạn tâm giao kể từ cái ngày mà Lý Hân Nghiên đó ra sức trả thù một con bé xấu tính sống ở cuối phố, chuyên bắt côn trùng thả vào cặp của Đình Nhu.
Chiều hôm đó, Đình Nhu biết con nhỏ Tịnh Thi Thi xấu xa kia sẽ lại thả sâu bọ vào cặp của mình. Thế nên cô đã giấu nhẹm chiếc cặp đi, tận giờ ra về mới lấy ra. Cô không muốn gây sự với Thi Thi vì cô thừa biết, mụ mẹ không phân biệt phải trái đúng sai của cô ta, nhất định sẽ đến quấy rầy người bà già yếu của cô nếu cô dám động vào đứa con gái yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-vuong-ac-thieu-cho-lam-loan/1099060/chuong-45.html