Liêu Mịch đứng trong bếp với gương mặt ngỡ ngàng, nhìn từng món từng món được bày trên kệ bếp. Nào là cái tô lớn, một vài gói bột rau câu, hương liệu mùi cam và những cái khuôn hình trái tim hường phấn.
Tiểu Vỹ lại bày ra trò gì nữa đây?
Liêu Mịch thoáng nhíu mày vì độ bừa bộn cùng nghịch phá của con trai, bà quay đầu định gọi cậu hỏi chuyện thì đã sớm thấy người lù lù chạy vào.
“Tiểu Vỹ, những thứ này là gì?”
Âu Dương Kiều Vỹ ôm một vài thứ khác trong người chạy vào, không nhìn mẹ mình đã mau miệng đáp, “Mẹ không biết sao? Để làm rau câu ạ.”
“Rau câu? Con có bao giờ làm mấy món này.” Liêu Mịch càng thêm hoài nghi, đăm chiêu quan sát đối phương.
Âu Dương Kiều Vỹ cẩn thận cho bột rau câu với đường vào trong tô, sau đó đi hứng nước rồi khuấy lên thật đều. Nhìn thấy động tác có phần thành thạo, Liêu Mịch không khỏi mỉm cười.
Dù sao hôm nay con trai của bà đã tự giác nấu được một món ăn thì cũng nên ở bên cạnh giúp đỡ và cổ vũ một chút. Tuy bà chưa rõ rau câu này sẽ có vị như thế nào và dành cho ai, nhưng bà vẫn muốn tận tâm hỗ trợ bé con.
“Được rồi, con làm thế này mới đúng…”
…
Rau câu vị cam do phần lớn Âu Dương Kiều Vỹ cùng phần bé xíu từ sự hỗ trợ của mẹ làm ra cuối cùng cũng đã hoàn thành. Ngày hôm sau chúng đã được đông lạnh và trông rất ngon mắt.
Đem rau câu cẩn thận bỏ vào trong cặp, Âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-quy-nho-lai-day-om-mot-cai/58698/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.