Sau câu nói ấy, Âu Dương Kiều Vỹ thấp thoáng nghe thấy tiếng anh cười rất nhẹ, làm cậu mơ màng cong môi mỉm cười theo.
Người ta thường nói, đàn ông hay nói lời đường mật đều không đáng tin. Nhưng mà, cậu tin anh, vì mỗi lần anh thốt ra những câu ngọt ngào, ánh mắt cũng rất chân thành, dường như đã thật sự đem cậu làm chân tâm bảo bối của mình.
Cơn buồn ngủ đã đến, Âu Dương Kiều Vỹ không đáp lại, dựa lên người anh, thiêm thiếp chìm vào giấc ngủ. Hôm nay có lẽ cậu sẽ mơ một giấc mơ tuyệt đẹp, ấm áp và ngọt ngào nhất từ trước đến giờ.
Vì hôm nay cậu được ngủ bên cạnh anh, cảm nhận từng cái vuốt ve nhẹ nhàng trên mái tóc, trên tấm lưng gầy nhỏ, còn có thêm một nụ hôn rơi trên má.
Mỗi một chút đều góp vào tạo thành một giấc mơ mà bấy lâu nay cậu luôn mong ước.
Thấy nhịp thở của người kia đã đều đặn, Vưu Kiện rũ mắt nhìn xuống, im lặng ngắm nghía một bên sườn mặt vẫn còn ửng hồng của cậu.
Sau đó anh cẩn thận bế cậu trong tay mình, đi vào phòng tắm. Vặn vòi nước ra, chỉnh sang chế độ nước ấm, xả đầy bồn. Vưu Kiện đặt Âu Dương Kiều Vỹ nằm bên trong rồi xoay người tìm chai sữa tắm.
Lúc anh liếc nhìn nhãn hiệu với mùi hương của sữa tắm, đột nhiên câm lặng.
Đến cả sữa tắm của cậu cũng là…
Vưu Kiện nhìn người đang ngủ trong bồn tắm, bất đắc dĩ lắc đầu, cười một tiếng. Trong lúc tắm rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-quy-nho-lai-day-om-mot-cai/3046826/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.