Chưa tới nửa ngày, tin tức về giám đốc của Quý Phi đã lan truyền mạnh mẽ khắp các mặt báo.
Đương nhiên, Vưu Thần cũng đã nhìn thấy những bài báo này rồi.
Ngồi trong phòng làm việc, đôi mắt y thâm sâu như biển, liếc nhìn từng dòng chữ hiện lên dưới mi mắt, không rõ đang suy nghĩ gì.
Đúng lúc đó, cửa phòng chợt mở ra.
Người bước vào là Vưu Kiện. Khi nãy Akanda có gọi một cuộc điện thoại đến cho anh, bảo rằng Vưu Thần có chuyện muốn nói.
Trước khi đẩy cửa bước vào đây, anh vốn đã biết được Vưu Thần sẽ nói chuyện gì. Vì thế, vẻ mặt anh khá bình tĩnh, hay nói cách khác là vô cùng dửng dưng.
Vưu Kiện thuận tay đóng cửa lại, ngước mắt lên nhìn về hướng đối diện. Vưu Thần đang ngồi ở chiếc ghế xoay, chiếc bóng in trên tường mờ nhạt, các đầu ngón tay gõ nhịp nhàng lên thành tay vịn, không có vẻ gì là tức giận.
Không gian trầm tĩnh bất giác làm anh nuốt một ngụm nước bọt, chậm rãi đi tới.
Vừa mới ngồi xuống ghế đã nghe thấy giọng nói lạnh lẽo đó truyền tới, cơ hồ muốn đông cứng cả gáy và sống lưng của Vưu Kiện.
“Hôm nay em vừa có cách thức mới à?”
Vưu Kiện không hiểu lắm, nhướn mày hỏi: “Cách thức gì cơ?”
Các ngón tay thoáng dừng lại, Vưu Thần ngả lưng ra phía sau, nghiêng đầu đánh mắt nhìn qua chỗ người kia, không nhanh không chậm nhả một câu:
“Ngày thường em rất thích trườn lên giường với các cô gái, hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-quy-nho-lai-day-om-mot-cai/3046796/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.