Bộ dạng đĩnh đạc, thành thục, mê hoặc này như vẽ nên một tâm bão trong lòng Âu Dương Kiều Vỹ.
Tâm bão bắt đầu xoay tròn, dần dần lớn hơn, làm cõi lòng cậu dậy sóng.
Những gì đang xảy ra trước mặt cậu, không phải là trò đùa đấy chứ?
Giám đốc của Quý Phi, vậy mà lại là Vưu Kiện?
Chuyện này…
Đôi đồng tử khép lại, dường như không muốn tin vào mắt mình.
Giám đốc mang họ Nghiêm?
Chuẩn bị kết hôn ở bên nước ngoài?
Tất cả những điều này đều là sự dàn dựng tinh vi của Vưu Kiện hay sao?
Thậm chí đến cả lời nói dối, cô thư ký bên cạnh cũng có thể nói ra mượt mà đến như vậy.
Quả nhiên, chủ nào tớ nấy.
Âu Dương Kiều Vỹ không rõ cảm xúc lúc này của bản thân đang như thế nào. Tích cực hay tiêu cực, buồn phiền hay vui mừng? Cậu chỉ biết Âu Dương Chấn Anh vừa mới quay đầu nhìn mình bằng một đôi mắt kinh ngạc.
Và cậu cũng dám chắc, ông đang cực kỳ tức giận khi nhìn thấy Vưu Kiện.
Hẳn là quá khứ năm ấy vẫn chưa nguôi ngoai ở trong lòng, hoặc là, vốn dĩ đã phần nào nguôi ngoai nhưng chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt của anh thì mọi chuyện sẽ bị bới móc lại ngay.
Âu Dương Chấn Anh quay đầu lại, cúi nhìn bàn tay thon dài cứng rắn của Vưu Kiện đang duỗi ra, đè nén tâm trạng thất kinh của mình, bắt lấy tay anh.
Một cái bắt tay mang theo sự ngỡ ngàng và bất đắc dĩ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-quy-nho-lai-day-om-mot-cai/3046795/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.