Không rõ có phải do trời quá tối hay không mà Âu Dương Kiều Vỹ không cách nào nhìn ra được tâm tư trong đôi mắt của Vưu Kiện.
Nơi đó sâu thẳm, không thể nhìn thấy đáy, tựa như chôn vùi tất cả những suy nghĩ trong lòng.
Ngoài ra, giọng điệu của câu nói cũng mang theo một chút gì đó rất ngang ngược, à không, là vô cùng ngang ngược.
Của anh ư?
Âu Dương Kiều Vỹ nhất thời vì những chữ này mà cảm thấy trái tim đập đến hỗn loạn. Vẻ mặt của Vưu Kiện khi nói ra câu đó quá mức chiếm hữu, khiến cho cậu hoang mang không biết anh sẽ ra tay với Khương Thịnh như thế nào.
Vưu Kiện hỏi xong, dường như vẫn còn tức giận, không khỏi hôn xuống môi cậu, muốn giành lại thứ vốn là của mình.
Rõ ràng một điều, hiện tại cậu vẫn là người yêu của anh, dù trên danh nghĩa hay là gì đi nữa, cậu…vẫn là người của anh.
Chỉ có một mình anh mới được tùy ý làm chuyện đó mà thôi.
Ngay cả anh vẫn chưa thể chạm vào được, thì người khác có cái quyền đó sao?
Không bao giờ!
Nụ hôn của Vưu Kiện có phần hung hăng hơn bình thường. Âu Dương Kiều Vỹ ngửa cổ, bộ dạng vật vã bị anh hút lấy hết sinh khí. Khi anh buông cậu ra, gò má đã đỏ bừng.
Dưới ánh đèn như một người gật gà, lúc chớp lúc tắt, khuôn mặt ấy càng trở nên quyến rũ dụ người.
Thịt non lúc nào cũng thơm và mềm mại như vậy. Cho dù nướng sơ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-quy-nho-lai-day-om-mot-cai/3046735/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.