Rạp phim vào giờ cao điểm đông nghịt người. Xung quanh toàn là những cặp đôi yêu nhau thắm thiết, tay trong tay, vai kề vai, vui vẻ với nhau đi đến quầy mua vé.
Ở khu vực chính giữa là một hàng người nối đuôi nhau, chờ soát vé.
Tại một góc hơi khuất bóng người, Vưu Kiện trầm mặc đứng đó đã từ rất lâu. Nếu anh không nhầm thì khi anh đến đây, đồng hồ chỉ vừa điểm bảy giờ bốn mươi.
Hiện tại đã đến giờ phim chiếu nhưng không thấy bóng dáng của Âu Dương Kiều Vỹ.
Vì vậy anh lấy điện thoại ra, gọi cho cậu.
Đầu dây reo lên vài chuông lạnh lẽo chán ngắt, rốt cuộc cũng có thể kết nối.
Vưu Kiện vẫn giữ được sự bình tĩnh mọi ngày, hỏi: “Em đang ở đâu vậy?”
Giọng nói dội vào điện thoại, nhưng không có người hồi đáp. Ngược lại, anh mơ hồ nghe thấy những tạp âm rất khẽ khàng khác.
Trong đó, còn có cả hơi thở gấp gáp đến ám muội.
Linh cảm nhạy bén bộc phát, Vưu Kiện dẹp đi vẻ lười nhác của mình, đứng thẳng dậy, đầu mày chau vào nhau.
Anh lặp lại câu nói: “Em đang ở đâu?”
Đầu dây bắt đầu dội lại nhiều âm thanh lớn hơn, hình như có tiếng người ú ớ vùng vẫy. Vưu Kiện nghe không rõ, trong lòng càng bực dọc tức tối.
Anh nghiêm mặt, cố gắng bình tĩnh để không phải hét vào trong điện thoại: “Kiều Vỹ, em mau trả lời cho tôi, em đang ở đâu?”
Âu Dương Kiều Vỹ rõ ràng không thể trả lời điện thoại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-quy-nho-lai-day-om-mot-cai/3046730/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.