Mọi người trong lớp nhìn thấy Vưu Kiện, bỗng dưng phấn khích hẳn. Một số bạn nữ còn vội vàng sửa soạn lại ngoại hình, ánh mắt nhìn anh đong đầy tình cảm.
“Thầy Vưu, thầy ngồi dưới này nè.”
“Còn chỗ trống nè thầy ơi.”
Vưu Kiện nhìn bọn họ mỉm cười rạng rỡ theo thói quen, khi đi xuống phía cuối xe, anh không quên liếc mắt nhìn qua Âu Dương Kiều Vỹ một cái.
Âu Dương Kiều Vỹ còn ngẩn người chưa tỉnh lại được. Khi tỉnh giấc thì nghe Chúc Văn thì thầm: “Áo thầy mặc đẹp ghê ha, mà không ngờ thầy sẽ đi cùng tụi mình đó, còn ngồi chung một xe nữa.”
Dừng một chút, cô bé lườm lườm: “Cậu có định bỏ mình chạy xuống bám thầy không đó?”
Âu Dương Kiều Vỹ chớp chớp đầy vẻ vô tội: “Đương nhiên là không có rồi, làm sao nỡ bỏ cậu ngồi một mình được chứ.”
Chúc Văn lại vui vẻ, gật đầu hài lòng: “Được được, quỷ nhỏ rất ngoan, sau này sẽ được phúc.” Nói xong cô cúi đầu uống sữa tiếp.
Không khí trong xe khá náo nhiệt. Mọi người tổ chức trò chơi nối chữ, mỗi người nói một từ, cứ như vậy nối tiếp nhau, người nào không nghĩ ra được từ mới sẽ bị thua, phạt hát một bài.
Âu Dương Kiều Vỹ cũng tham gia chung với mọi người, lâu lâu còn cố ý quay đầu lại phía sau muốn nhìn Vưu Kiện một cái. Lần nào giả vờ liếc xuống cũng bị anh phát hiện, mặt đỏ lên như quả gấc.
Nhưng được vài lần rồi thôi, không có nhìn nữa.
Trò chơi diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-quy-nho-lai-day-om-mot-cai/3046684/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.