Nghe Chúc Văn nói, Diêu Gia Tử hơi ngại ngùng, bèn liếc nhìn Vưu Kiện ở bên cạnh, muốn xem phản ứng của anh thế nào.
Tiếc là Vưu Kiện lại nhất nhất nhìn Âu Dương Kiều Vỹ, không biết trong lòng anh đang suy nghĩ điều gì, rất lâu sau mới lên tiếng:
“Đến giờ rồi, vào thôi.”
Diêu Gia Tử thấy anh không thừa nhận mối quan hệ, có chút hụt hẫng nhưng không nói ra. Cô thuận theo anh, nhìn hai học trò của mình bảo: “Thầy cô vào trước nhé.”
Đợi khi hai người đi rồi, Chúc Văn mới thở ra một cái cay cú. Cô mím môi, nhìn xuống hai tấm vé xem phim, cảm giác giống như một trò đùa.
Quay sang nói với Âu Dương Kiều Vỹ: “Xem như chúng ta đi không xem ngày. Vào trong thôi.”
Âu Dương Kiều Vỹ nâng mắt nhìn về phía Vưu Kiện và Diêu Gia Tử, sau đó liếc nhìn hai tấm vé xem phim, trong lòng bỗng xoay tròn một linh cảm. Nhưng hiện tại cậu chưa rõ điều đó là gì và cũng không chắc chắn nữa.
Thôi nghĩ ngợi linh tinh, Âu Dương Kiều Vỹ cùng Chúc Văn đi về phía đó.
Sau khi vào rạp rồi, cậu mới biết trong này tối như vậy. Dựa theo ánh sáng phát ra từ những chữ cái đánh dấu trên hàng ghế, cậu chậm rãi bước lên bậc thang.
Đi được vài bước, cuối cùng cũng đến chỗ ngồi của mình.
Lúc cả hai chuẩn bị bước vào bên trong hàng ghế tìm chỗ của mình, màn hình bỗng phát ra ánh sáng từ những thước phim quảng cáo, soi rõ khuôn mặt của những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-quy-nho-lai-day-om-mot-cai/3046654/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.