Mẹ ơi, cô đang ở đâu thế này? Có cần thiết phải xa hoa như vậy không? Không phải chỉ là ăn thôi sao mà phải bày biện như vậy. Mấy người không tiếc nhưng cô biết tiếc đồ ăn a.
- Á. Sao anh đẩy tôi?
- Không thì làm thế nào? Cô cứ đứng đực ra đấy, chắn hết đường của người khác.
- Này nhé Hàn Tử Thiên...
- Tiểu Tuyết! Con đang làm cái gì vậy?
- Cha, con đâu có.
- Còn nói không có, con vừa chỉ tay vào Tử Thiên. Thái độ, hành vi như thế là không được.
- Con... con chỉ... chỉ... giúp hắn chỉ ra vết bụi trên áo thôi mà.
- Thật không?
- Đương... đương nhiên rồi cha.
- Phải không Tử Thiên?
- Hình như phải ạ.
Hình như? Cái tên kia, ngươi không biết thương người đang gặp hoàn cảnh khó khăn chút nào hả? Phải là " đúng ạ" chứ sao lại " hình như". Đúng là... Để đấy, cô lườm cho hắn sợ luôn.
- Con lại đang nhìn gì vậy, Tiểu Tuyết?
- Ha ha đâu có, cha. Con đang nhìn xem... xem anh hai có ở đây không thôi. Đúng đúng, là anh hai.
- Con chưa từng quan tâm nhiều đến như vậy?
-...
- Đi với cha. Cha dẫn con đi gặp mẹ.
Cha à. Cha không thương con nữa sao? Cha tại sao lại đi theo " con đường chủ nghĩa" giống mẹ vậy? Cha là cha thích con nhà người ta hơn con sao?
Bị kéo đi, cô còn không quên tặng cho Tử Thiên ánh mắt " thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-nu-phu-thi-lam-sao/2578405/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.