- Lãnh tiểu thư, mời cô dùng cơm.- Hớ, à ừm.
- Vậy tôi xin phép nếu có việc gì cần đến cô cứ gọi tôi.
Dứt lời người đàn ông mặc suit đen liền trực tiếp quay người.
- À mà này.
- Có chuyện gì sao ạ?
- Tại sao tôi lại ở đây?
- Cô đã hỏi tôi đến 101 lần rồi Lãnh tiểu thư nhưng xin thứ lỗi vì tôi không thể nói gì cả. Xin phép.
- Ê, ê đừng... có... đi... mà...
Ya cái tên dị nhân này nói ra thì hắn chết được chắc có gì mà làm giá, xì, giờ cô không thèm nữa nhá. Nhưng cô thật sự vẫn muốn biết mà.Quái thật, lạ thật, quái lạ thật... Cô đã nghĩ đến tận ba trường hợp có thể xảy ra rồi: thứ nhất đây là do cô mơ, thứ hai là do bọn người Lãnh Thiên Tuấn đưa cô về khách sạn và thứ ba - cuối cùng là bắt cóc. Tuy nhiên cho cô xin lỗi cái cuộc đời tươi đẹp này đi nhá, cô đây chính là bị bắt cóc rồi.
Vì sao, vì cái gì... đương nhiên là vì nếu là mơ thì há rằng cô đây là đang tự kỉ trong mơ? Bỏ đi, cô vẫn còn bình thường lắm, còn nếu là bọn người Lãnh Thiên Tuấn đưa cô về thì đâu cần phải bí bí ẩn ẩn như vậy, lại còn sai người đến chăm coi cô... hờ hờ, họ mà tốt như vậy thì chắc tận thế sắp đến rồi. =)))
* Tận thế suýt đến, tận đường thì đến rồi * ~.~
~~~••~~~ ~~~••~~~~~~••~~~
- Tỉnh.
- Ưm... oa...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-nu-phu-thi-lam-sao/2578373/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.