Thiện Vũ Linh rửa tay, cất tạp dề chuẩn bị tan làm. Tâm trạng của cô hôm nay rất tốt, mỉm cười suốt cả buổi, khuôn mặt phơi phới toả nắng. Tối nay cô có hẹn với Diệp Vũ.
Khi cô xách túi chuẩn bị rời đi, Kiều Kiến Hưng liền hỏi:
"Em và cậu ấy hẹn hò rồi à?"
Cô e ngại nhìn anh:
"Vâng ạ."
Cô đang cân nhắc có nên nhắc lại chuyện ngày ấy rồi cho anh một câu trả lời rõ ràng hay không. Có lẽ là không nhưng cô cứ luôn thấy áy náy, dù sao thì sự việc lần trước cũng nhờ có anh đã giúp đỡ.
"Chúc mừng em nhé."
Anh đột ngột nói, miệng cong lên một nụ cười hơi gượng gạo, nhưng ánh mắt ấy là thật lòng. Thiện Vũ Linh lại càng thấy áy náy hơn.
Anh nhìn cô im lặng, đoán biết cô đang nghĩ ngợi điều gì, anh liền cười thành tiếng, gõ đầu cô một cái kêu vang.
"Đừng có áy náy với anh. Là anh trả ơn em vì đã giúp mẹ anh, những điều em làm cho anh và mẹ, anh rất cảm kích. Nếu em ngại thì anh sẽ còn ngại hơn cả em đấy."
"Dạ, cảm ơn anh, quản lý."
"Ừ, đi đi, cậu ấy đang chờ em kìa."
Anh hướng mắt ra phía cửa ra hiệu cho cô.
Thiện Vũ Linh ngoảnh đầu.
Một chàng trai vô cùng cao ráo bảnh bao, khuôn mặt đẹp trai cuốn hút ánh nhìn đang tiến về phía cô.
Anh đã tới từ mấy phút trước nhưng thấy cô còn đang nói chuyện với Kiều Kiến Hưng nên vẫn chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-nu-phu-em-chay-di-dau/2720142/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.