Ngây người là từ thích hợp nhất để mô tả trạng thái của Trữ Mặc lúc này. 
Cô ngồi im, trước mặt là tờ tạp chí mà cô đã lật xem nửa tiếng trước. 
"Cậu mà còn nhìn nữa thì trang đó thủng mất thôi." Lý Diệp đặt cốc nước ép trước mặt Trữ Mặc, "Hôm nay cậu làm sao vậy?" 
"Diệp Diệp." Trữ Mặc định thần, nhìn Lý Diệp, "Cậu đã gặp người nào khiến cậu không thể từ chối chưa?" 
Lý Diệp đồng tình nhìn Trữ Mặc: "Xảy ra chuyện rồi phải không? Tớ biết mà, cậu ở cùng với tên nhóc đó thì sớm muộn cũng có chuyện." 
"Không có." Trữ Mặc đỏ mặt. 
"Cũng sắp rồi. Tên đó đã khiến cậu không thể kháng cự nữa rồi." Lý Diệp trêu Trữ Mặc, sau đó mới nói: "Cậu có thích cậu ta hay không thì tớ không biết, nhưng không thể kháng cự lại cũng là điều dễ hiểu." 
Trữ Mặc im lặng nghe. 
"Cậu chia tay với Điền Tuấn cũng lâu rồi, nếu không có chuyện gì thì mới không bình thường. Cậu ta trẻ tuổi, đẹp trai, tràn đầy sinh lực. Hai người ở chung như củi khô gặp lửa, bùng cháy là chuyện sớm muộn." 
Trữ Mặc chăm chú nhìn Lý Diệp: "Cậu đang đùa với tớ, đúng không?" 
Lý Diệp cũng chăm chú nhìn lại Trữ Mặc: "Tớ đang đùa một cách nghiêm túc với cậu đó." 
Cả hai cùng bật cười. 
Lý Diệp xoay xoay lọn tóc, đổi giọng nói: "Huống chi cậu vừa trải qua thời gian khó khăn, cần có ai đó để xoa dịu vết thương lòng. Cậu với cậu ta lại thân quen lâu như vậy, nên cậu có cảm giác với cậu ta cũng là điều dễ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-nguoi-dan-ong-cua-em/122899/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.