"Anh làm em nhớ đến một người bạn." Trữ Mặc vừa cười vừa vén tóc gọn vào vành tai, "Người bạn đó thường nói: "Cậu có chuyện gì không vui không? Kể cho tớ vui chút đi." 
"Bạn của em cũng hóm hỉnh đấy." 
"Bạn em là kiểu người cứ nói chuyện cho vui, không sợ người khác buồn hay giận, tính tình cực kỳ dễ chịu. Có cơ hội em giới thiệu cho anh làm quen nhé?" 
Lâm Nghiêm nhìn Trữ Mặc: "Là nam hay là nữ?" 
"Nữ." 
"Ồ!" 
Lâm Nghiêm cốý kéo dài chữ "ồ", tỏ vẻ ngạc nhiên. 
Trữ Mặc cười sảng khoái: "Anh đừng nghĩ ngợi lung tung, em không có ý làm mai bạn mình cho anh đâu, cô ấy có chồng có con rồi." 
Lâm Nghiêm chuyển hướng nhìn mặt nước: "Nếu em thật lòng muốn làm mai cho anh, anh cũng không chịu." 
Trữ Mặc tò mò: "Anh có bạn gái rồi à?" 
"Chưa có. Nhưng mà anh tìm được đối tượng, muốn tiến tới với cô ấy." 
"Thích người ta rồi thì anh nên chủ động, không nắm bắt kịp thời là sẽ vuột mất đấy." 
Lâm Nghiêm cười: "Cảm ơn em động viên." 
Mặt trời vừa lên cao, màn sương trên mặt nước đã tan hết. Đến buổi trưa, dường như cá chẳng buồn ăn mồi, mấy vị trưởng bối thu cần câu, Lâm Nghiêm dẫn mọi người trở về khu sân vườn ăn cơm trưa. 
Trữ Mặc nhìn vào lồng đựng cá, một mình cô đã câu được năm sáu con, bốn người lớn cũng thu hoạch khá. Chỉ có Lâm Nghiêm, muốn câu được cá nhưng cuối cùng lại tay không. 
Đang dịp lễ Quốc khánh nên đâu đâu cũng đông người, khi họ quay lại khu sân vườn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-nguoi-dan-ong-cua-em/122898/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.