Lúc tôi tỉnh dậy, trời vẫn mưa ào ào, những hạt mưa đập vào ô kính cửa sổ nghe rất nhức óc.
Xem cách bày trí căn phòng, có vẻ đây là phòng y tế.
Cả căn phòng, ngoài tôi ra thì chẳng có ai. Cặp tôi thì ở cuối giường tôi đang nằm.
Không chừng đã tan học rồi.
Tôi đưa tay sờ lên trán. Chà, cũng bớt nóng rồi.
Người để cặp tôi ở cuối giường... liệu có phải là Khải Thiên không nhỉ?
Aizzz, mình làm sao thế này?
Sao dạo này toàn nghĩ đến cậu ta chứ?
Tôi bỏ chăn ra, bước xuống giường, đeo cặp lên rồi tiến ra cửa.
Cầm nắm cửa, tôi định đẩy ra thì phát hiện có cây dù ở ngay chân cửa.
Là cây dù của tôi.
Ai lại để nó ở đây nhỉ?
Ui, quan tâm làm gì?
Kệ đi, trời ạ!
Tôi bung dù lên, bước từng bước ra sân trường.
Mưa rơi! Từng giọt nước mưa rơi lộp độp, tiếp xúc với chiếc ô tạo nên âm thanh, cảm giác như mọi thứ xung quanh mình ồn ào náo nhiệt.
Dù sao cũng phải đi mua thêm đồ ăn vặt. Trên đường phải đi qua trường cấp III.
Đứng trước cổng trường cao lớn, tôi mơ hồ nhìn vô trong.
Bây giờ mới mười rưỡi, hơn mười một giờ trường cấp III mới tan. Vốn dĩ trường cấp II hôm nay học bốn tiết, mà trường cấp III lại học năm tiết, về sau tụi cấp II là phải.
Trong đầu tôi đột ngột nghĩ đến một cái tên. Trần Gia Huy - ông anh hai thần kinh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-hot-mit-to-thich-cau/2790948/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.