Khải Thiên dựa lưng vào giá sách, chân phải duỗi, chân trái co lại, tay trái đặt lên đầu gối, mặt không biểu cảm.
Qua cửa sổ, vài tia nắng len lỏi chiếu vô. Khải Thiên lại ngồi ngược sáng làm cho góc nghiêng thần thánh kia tăng thêm vài phần khí chất.
Là do cái bóng anh W trong lòng tôi quá lớn hay sao mà khi nhìn thấy Khải Thiên, tôi lại cảm thấy Khải Thiên có vài phần giống anh ấy.
Nhưng anh W đẹp trai theo kiểu ấm áp, gần gũi. Còn Khải Thiên? Đẹp trai theo kiểu... Cũng không biết nên nói là kiểu gì nữa. Có đôi lúc vui vẻ hòa đồng, đôi lúc lại như tổng tài bá đạo, lạnh lùng khó gần.
Nhưng cũng không thể phủ nhận tính tự kỉ của cậu ta. Ảo tưởng sức mạnh quá đà.
Nhớ hôm tôi mới chuyển trường đến đây không. Xui xẻo ngồi cùng bàn với cậu ta thôi mà cậu ta đã một mực khẳng định tôi thích cậu ta, rồi đưa vô vàn lí luận, dẫn chứng, luận điểm, luận cứ dở hơi vô khẳng định như đúng rồi.
Không phải ảo tưởng sức mạnh thì là gì chứ?
Thôi, người ta đẹp trai người ta có quyền!
- Dạo này cậu lạ thật đấy!
Tôi thoáng giật mình, im lặng.
Khải Thiên hơi nhíu mày, ánh mắt trở lên lạnh lùng sắc bén.
- À... Thì... - tôi ấp úng.
Phải nên nói thế nào cho hay đây nhỉ?
- Thì sao? - Khải Thiên nhướn mày.
- Kí ức của tôi... hình như sắp hồi phục rồi!
Khải Thiên hơi ngạc nhiên, hỏi tiếp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-hot-mit-to-thich-cau/2790946/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.