-Bây giờ về trường trước, em lên phòng nghỉ ngơi một chút, tan học khi nào về anh sẽ nhắn tin báo – Tĩnh Phong nói với Thiên Giai
-Vậy cũng được. – Thiên Giai gật đầu. Ngồi trong xe, cô chỉ mong gặp lại hai người bạn của mình. Anh quyết định sao thì nghe vậy, dù sao anh cũng chỉ muốn tốt cho cô. Tới trường, anh giúp cô lên phòng, mở cửa vào trong. Bây giờ đang là giờ học nên Song Khuê và Thiệu Lâm không có ở đây. Thả mình xuống chiếc giường quen thuộc, cô cảm nhận sự êm ái của nó. Đang nằm nghĩ ngợi thì cô nghe tiếng gọi:
-Thiên Giai, cậu về rồi – Song Khuê mở cửa, thấy cô liền vui mừng gọi
-Thiên Giai, nhớ cậu quá – Thiệu Lâm chạy vào.
-Sao hai cậu biết mình về? – Thiên Giai vừa khóc vừa hỏi, cô đang vui quá mà
-Anh Tĩnh Phong vừa nói với bọn mình. Cậu về là tốt rồi- Song Khuê lau nước mắt
-Ừ, nhớ hai cậu chết được- Thiên Giai ôm bạn
-Cậu nghỉ ngơi đi, tụi mình đi nấu cơm, hôm nay cậu về phải ăn cho thật hoành tráng – Thiệu Lâm nói
-Cái này… Thiệu Lâm này… e mình không ở lại được – Thiên Giai ngập ngừng
-Sao vậy? Phải ăn chứ – Song Khuê ngạc nhiên
-Mình… cũng muốn lắm, nhưng mà Tĩnh Phong nói mình phải ở chỗ anh ấy đến khi nào hết bệnh mới được trở lại trường – Thiên Giai trả lời
-Hả ?? – Hai cô bạn đồng thanh tập 1- Cậu bị bệnh gì? -Đồng thanh tập 2
-Mình bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-gio-bao-gio-anh-moi-tro-ve/2943627/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.