-Đồ ăn của anh này- Thiên Giai đưa cho Tĩnh Phong. – Sao anh không ăn cơm nhà mà cứ bắt tôi nấu hoài vậy hả? – Thiên Giai hỏi.
-Thích- Tĩnh Phong đáp ngắn gọn
‘Haizz, con người này bá đạo quá. Không biết mai mốt người yêu của hắn ra sao đây?’ Thiên Giai vừa nghĩ vừa lắc đầu. Tĩnh Phong đang ăn, ngừng lại quay sang cô hỏi:
-Mai cuối tuần rồi, cô có rảnh không?
-Có, nhưng làm gì vậy?
-Ngày mai 8h gặp tôi ở cổng trường.
-Anh đi đâu à?
-Mai rồi biết. Tôi ăn xong rồi, cô dọn xuống đi.
Thiên Giai nhanh chóng dọn xong, chào Tĩnh Phong đi xuống. Có việc gì mà hắn úp úp mở mở thế nhỉ? Thôi, cứ làm cho xong ngày hôm nay đã. Tối nay làm thêm, Dũng Nhân đã nhắn tin nói anh không thể đón cô nên cô sẽ tự về. Cô thấy mình như một đứa con gái không đàng hoàng, chạy qua chạy lại giữa hai người. Nhưng thực sự cô chỉ coi Tĩnh Phong là ân nhân, coi Dũng Nhân là anh trai mình mà thôi.
…………………………………
Sáng hôm sau, cô mặc chiếc quần jean dài, áo thun, cột tóc cao lên, trong giản dị mà cũng rất đẹp. Cô tới cổng trường thì đã thấy Tĩnh Phong đang dựa xe đứng chờ. Mới học cấp ba thôi mà, cần phải đi xe hơi không. Nhìn qua cô cũng đủ biết đó là hàng xịn rồi. Tĩnh Phong hôm nay ăn mặc tuy giản dị nhưng cũng không làm giảm được vẻ đẹp rạng ngời của anh. Quần jean, áo thun có khoác áo sơ mi sọc ca-rô bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-gio-bao-gio-anh-moi-tro-ve/2943603/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.