-Nè, đồ của hai người- Kỳ Dương vừa nói vừa đẩy đồ ăn lại chỗ Tĩnh Phong và Thiên Giai
-Ăn mau đi mà còn vào lớp – Tĩnh Phong
Vậy là bốn người vừa ăn, vừa theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình
Reng… reng.. Chuông vào lớp cất lên, Thiên Giai đứng dậy chào ba người đó vì cô biết nếu đã chuông mà họ không đứng dậy nghĩa là sẽ bỏ tiết. Haizzz, người có quyền thích là làm, chí ít phải tôn trọng giáo viên chứ.
……………………………….
Quán cà phê mở nhạc nhẹ, hôm nay quán có hơi đông khách nên mọi người bận hơn.
-Thiên Giai, mang một cà phê nóng cho khách ở bàn số 8 nhé. – Anh đồng nghiệp nói với Thiên Giai.
-Vâng- Thiên Giai đáp nhanh. Ba phút sau tách cà phê nóng còn bốc khói nghi ngút đã được đưa lên. Bàn số 8.. Một nam sinh, còn trẻ lắm, đang cúi mặt xuống quyển sách dày cộp. Thiên Giai đặt tách cà phê xuống, lịch sự nói:
-Của anh đây ạ, mời anh dùng.
Lúc này người ấy mới ngẩng lên mỉm cười với cô.
-Nhân, là anh? Sao anh lại ở đây? Anh đi đâu cả tuần nay vậy? – Thiên Giai vui mừng hỏi anh. Cả tuần nay cô không thấy anh trong trường, lo anh có chuyện gì.
-Anh về quê- Dũng Nhân từ tốn đáp.
-Hôm nay em xin nghỉ sớm, mình về đi.
-Ừ.
Thiên Giai xin chủ quán, được đồng ý ngay.
-Đi thôi anh.- Thiên Giai nói
-Ừ, đi thôi – Dũng Nhân đã chờ trước cửa quán, quay lại cười với cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-gio-bao-gio-anh-moi-tro-ve/2943601/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.