Tịch Du ăn từng miếng từng miếng cơm, rõ ràng không có tâm trạng ăn uống.
Cố Lẫm ngồi ở đối diện cậu, chỉ chăm chăm giúp cậu gắp thức ăn vào bát. Ngay cả động tác cố gắng của anh cũng bị Tịch Du bỏ qua, rơi vào trạng thái mất hồn mất vía.
Tịch Du “hừ” một tiếng, buông đũa xuống, “Không muốn ăn nữa.” Sau đó cậu ngồi ngây ngốc, chẳng có động tĩnh gì. Rõ ràng tâm tình cậu thay đổi, Cố Lẫm vốn còn muốn hỏi nguyên do, nhưng Tịch Du chẳng có anh cơ hội trực tiếp đẩy xe về phòng ngủ.
Nhìn bóng lưng gầy gò của cậu, lại bát cơm gần như không vơi đi, Cố Lẫm đậy lồng bàn lại, cầm bát của mình đi rửa rồi trở về.
Võng phối chỉ là trò chơi để vui vẻ, nhưng Tịch Du lại vì nó mà không ngừng buồn phiền. Cậu không hề biết giữa đại thần và người không nổi tiếng lại bị phân biệt đối xử rõ ràng như thế.
Xem lướt quá poster của Thiên Thương trên weibo, khiêm tốt mà nói, tranh của cậu đẹp hơn.
Thế nhưng trong giới võng phối luôn luôn có thứ tự nhất định. Qua một thời gian, cậu đã lạc hậu hơn người ta nhiều. Huống hồ người xem không phải họa sĩ chuyên nghiệp, không thể đánh giá một bức tranh là tốt hay dở, chỉ cần nhìn nó tinh xảo, thoạt nhìn không tệ là đã được ủng hộ tung hô rồi.
Đem cậu so sánh với Thiên Thương, trong lòng Tịch Du có chút ghen tị. Sao có thể vô duyên vô cớ bị chuẩn bị phán knock out được?
Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-den-yy-di/2162425/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.