Tố Tố tiến lên, cô rơi nước mắt gật đầu. Cô quỳ xuống trước mặt bọn họ. Tất cả dập đầu xin lỗi cô, mong cô tha thứ. Tố Tố lau nước mắt dài trên má, cười nhẹ một tiếng nói.
- Tôi không trách mọi người. Công việc của chúng ta sống chết ngay mai không ai biết được. Huống gì mọi người là vì gia đình mình. Chị tôi chết cũng không giận mọi người. Có giận, có hận thì phải hận lũ hèn hạ chơi trò thủ đoạn này.
********************************
Cái ngày mà Thiết Lam và Cơ Vân phải nghênh chiến nhau bắt đầu. Tất cả tụ hợp ở trên núi X, Thập Nhĩ Ca đang ngồi mài những con dao nhỏ rồi dắt chúng ở lưng và giầy. Trong trận chiến lần này có vị khách đặc biết là Nam Huyền cũng tham gia. Chỉ có Dạ Lý là không vì anh không biết võ.
- Cân nổi không? Alen bước đến cạnh Nam Huyền.
- Hừ cậu coi thường tôi à. Tiểu Mộc tôi còn cân được đám loi nhoi ấy lá cái thá gì.
Alen ném cho Nam Huyền một trái bom nhỏ. Thập Vĩ Ca cũng thấy nên bước lại gần quàng tay qua vai Alen nháy mắt với Nam Huyền. - Hạ chốt nhé! Tao lo đám kia cho.
- Bom tự chế à? - Nam Huyền quay sang hỏi Alen.
- Này đừng khinh thường nó. Nhỏ vậy thôi chứ sức công phá lớn lắm đó. Tao thử rồi nhưng cẩn thận chút.
Nam Huyền gặt đầu rồi nhét trái bom vào thắt lưng. Nhan Tiếu kéo Alen ra khỏi người Thập Vĩ Ca rồi nhanh chóng đưa anh mấy con dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-co-hau-lam-vo-anh-nhe/2380654/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.