Cô y tá chạy ra khỏi phòng bệnh của Phong Hàn thì gặp ngay Mạc Hề đang đứng ở cầu thang chờ đợi.
- Giáo sư Mạc. - Cô ta sửng sốt.
- Công việc tôi giao cô đã làm xong chưa?
- Dạ.......
- Sao hả? Anh ấy đã làm với cô chưa?
- Dạ...... Anh ấy ko uống thuốc.
- Sao? Chỉ một chuyện bé tí như thế này mà cô cũng không làm được sao?- Mạc Hề giận dữ quát.
- Tôi xin lỗi......xin lỗi. - vừa nói cô ta vừa cúi gập người.
- Cô cầm đi coi như là trả công cho cô.
Nói rồi Mạc Hề đưa cho một tờ phong bì dày cộm.
-----------------------------------
Hai tuần lễ trôi qua, công việc của cô nhàm chán hơn. Ngày ngày cô chỉ ngồi trước bàn máy tính viết tiểu thuyết, còn ko thì vẽ truyện tranh. Vì cô không còn là giám đốc nữa nên thời gian cô đến trường đại học cũng nhiều hơn.
Nhưng gần cả tuần này, cô gần như không thấy giáo sư Mạc đi dậy. Như thế thì càng tốt, vì những gì cô ta đã làm với cô, cô chắc chắn sẽ không bỏ qua. Cô không hiền lành như máy đứa nữ chính ngôn tình đâu.
Đến buổi chiều, Miên Sơ rời trường đại học, đi bộ trên vỉa hè tấp nập người qua lại, ai ai cũng có đôi có cặp, nhìn lại mình thấy thật tủi thân. Nhưng bây giờ Phong Hàn đang ở bệnh viện nên cô chỉ có thể tự chăm sóc cho bản thân.
Từ xa xa, cô thấy một hình ảnh cực kì bắt mắt ngay giữa lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-chu-em-yeu-anh/2022712/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.