Ừ thì sau tớ có nhớ đến bạn ý một vài giờ đồng hồ, sau đó thì... không có sau đó nữa:)) Bận rộn bài vở deadline các thứ ở trường, tớ sắp quên luôn cậu bạn đó rồi. Nói thế cho oai chứ thực ra là tớ còn bận đi ngắm các chồng của tớ nữa cơ, làm gì có ai rảnh rỗi đi quan tâm một người xuất hiện... trong mơ làm gì nhỉ!
Thế mà chẳng hiểu là duyên hay là nghiệp, khi tớ sắp quên cậu thì mình lại gặp nhau. Cuộc sống thật là khó hiểu. Nhưng lần này tớ không được gặp cậu ở trong mơ nữa, mà là ở ngoài đời thực, là người trần mắt thịt chứ không phải là tớ tự tưởng tượng ra nữa.
Chuyện là vào một ngày khá đẹp trời, Hà Anh siêu lạc quan của các bạn đang chuẩn bị đi ăn trưa. Tớ ở lại trường do nhà khá xa, đi lại rất bất tiện. Nay không hiểu sao mà tớ yêu đời dữ luôn, nhảy chân sáo tay vung vung mới chịu cơ. Cái hành động đáng iu này lọt vào mắt con bạn thân của tớ, nó nhìn với ánh mắt siêu kỳ thị:
- Nay mày uống nhầm thuốc à?
Ụa tớ buồn á, than trách sao mình lại có con bạn như khúc gỗ thế này, hong có đáng iu gì hết. Cơ mà tớ quên mất nó là dân chuyên Toán, học Toán siêu đỉnh, đi thi toàn huy chương vàng rồi cúp các thứ luôn. Trong khi tớ là một con mọt Anh, lúc nào cũng gặp một quyển chuyên đề Anh siu dày. Chẳng là tớ mới vào đội tuyển Anh của trường, mà các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-cau-minh-yeu-nhau-khong/2841903/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.