Thức dậy với một tâm trạng khá là tốt, tớ rất háo hức nhưng cũng vô cùng hồi hộp và lo lắng về kỳ thi này. Tớ dậy từ lúc 5 giờ sáng, vệ sinh cá nhân rồi tập thể dục một chút cho người khoẻ khoắn. Rồi thì mở sách ra ôn lại một lượt tất cả các phần có thể sẽ ra trong bài thi.
Hôm nay tớ thi Toán trước vào buổi sáng, và chiều thi Ngữ Văn. Vẫn là Toán - cái môn mà tớ không hề tự tin một chút nào. Được cái lúc trước ôn thi tớ được Tùng Dương gửi cho khá nhiều tài liệu kiến thức và bài tập dễ ra, cộng thêm việc được mẹ khá là nhiệt tình soạn đề để ôn, thì tớ cũng không quá sợ hãi. Nhưng mà có thể chỉ lấy được mức 7+ chứ lên 8+ thì hơi khó với tớ. Thôi thì làm được đến đâu thì làm, hết sức mình là được. Ngữ Văn thì với kinh nghiệm 2 năm đội tuyển thì tớ chẳng sợ gì rồi, tự tin lấy 8+ dễ dàng luôn ấy, và quyết tâm leo lên mức 9+ đấy nhé.
Sau khi ăn một bữa sáng khá là mê tín với xôi gấc để cho... may mắn, tớ bắt đầu hơi lo lắng rồi. Sợ liệu mình có làm được bài không? Nhỡ đề bài khó quá không làm được thì sao? Nhỡ điểm mình dưới khá nữa thì thế nào?... Đầu óc bắt đầu bi quan rồi đấy! Thế là, tớ ngồi thiền một lúc cho tĩnh tâm chứ thế này thì thi cử sao được. Mãi một lúc sau tớ mới đỡ hồi hộp đấy. Xong thì cầm lấy túi đựng bút, thước kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-cau-minh-yeu-nhau-khong/2841882/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.