🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trước giờ cậu ấy vẫn luôn khoẻ mạnh mà nhỉ, sao lại cần máu cơ chứ?



Người Tùng Dương, cả phần cổ áo, cằm, môi đều lấm lem màu máu đỏ sẫm, nhìn rất đáng sợ.



Rốt cuộc cậu ấy đã bị làm sao vậy?!



Tớ sốc thật sự, nhất thời chưa thể tiếp nhận được thông tin này. Tại sao người Tùng Dương lại đầy máu thế kia, sao cậu ấy lại bất tỉnh, sao Duy không nói cho tớ biết ngay từ đầu. Đã có chuyện gì xảy ra trong quãng thời gian tớ ngó lơ Dương vậy? Rốt cuộc mọi chuyện là sao?



Trong đầu tớ đầy rẫy những câu hỏi chưa có câu trả lời, cứ luẩn quẩn trong đó mà chìm vào giấc ngủ do mất ngủ và mệt.



Đến lúc tớ tỉnh dậy, có vẻ mọi thứ đã ổn rồi.



Cái ánh điện sáng chói làm tớ đau đến chảy nước mắt, nhưng có lẽ dòng nước mắt này có cảm xúc. Tớ chẳng biết đó là gì nữa, chỉ là tự dưng, nghĩ một hồi rồi nước mắt tự trào ra. Tớ chẳng hiểu chuyện gì đã xảy ra cả, chẳng biết một chút gì. Mọi thứ xung quanh cứ mờ mờ, có chút tiếng ồn ào ở ngoài hành lang, và mùi thuốc sát trùng đặc trưng của bệnh viện.



Nhìn sang tay mình, tớ đang được truyền nước biển. Nhìn sang bên cạnh là Tùng Dương, cậu ấy vẫn chưa tỉnh sao.



Xem nào, mới hôm qua chưa gặp mà cậu ấy trông xanh xao quá, chẳng có chút sức sống gì cả. Cậu ấy phải thở bằng máy, còn đang truyền máu nữa. Cả người Tùng Dương chằng chịt những dây máy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-cau-minh-yeu-nhau-khong/2841845/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.