🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

" - Nè cậu, đi chơi cùng tớ không!



Một cậu bé 4-5 tuổi đứng trước mặt tớ hỏi, khiến tớ đứng hình hồi lâu, vì Hà An cảm giác mình vốn đã không còn ở cái tuổi bé con để mà xưng hô cậu - tớ vô tư với nhóc tì kia.



- Sao không nói gì vậy? Ghét tớ rồi à?



Tớ xua tay phủ nhận, thì chợt nhận ra: Bàn tay mình sao lại nhỏ xíu thế này?



Ừm, thì ra là tớ hiện tại đang là con nhóc 4-5 tuổi đó. Kỳ lạ vậy, cơ thể tớ làm sao thế này, đây có phải sự thật không đó?



- Không phải.



Để giữ phép lịch sự thì tớ đành gác cái sự hoảng sợ của bản thân sang một bên để đối đáp với cậu nhỏ kia.



- Vậy đi bắt ve sầu với tớ đi! Tớ thấy cậu cứ ngồi xích đu hoài nhìn buồn lắm.



Con bé vẫn chưa thoát khỏi sự hoài nghi về bản thân mình, WTF? Cái chuyện teo nhỏ này cũng có thể chấp nhận được à, sao mà phi lý quá vậy! Ai đó cứu tớ với, cảm giác này không chân thực chút nào, có lẽ nào lại là mơ?!



- Cậu tên gì, biết tên tớ không?



- Đương nhiên biết rồi, cậu là Đặng Trúc Hà Anh, còn tớ là Tùng Dương. Từ lúc có kí ức chúng ta đã chơi với nhau rồi, sao lại không biết tên được chứ! Mau đi nhanh lên, anh Khánh đợi mình lâu quá anh ý cáu đó.



Nói rồi, cậu bé tên Tùng Dương ấy nắm tay tớ chạy đi. Một đứa trẻ con thì ngây ngô,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-cau-minh-yeu-nhau-khong/2833015/chuong-44.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Này Cậu, Mình Yêu Nhau Không
Chương 44: Ve sầu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.