Cảnh Viễn Phàm hùng hùng hổ hổ đến rồi lại như gió cuốn vút đi, cuốn theo làm xáo trộn cả bữa ăn của bốn người. Thư Thích cầm lại đũa chọt chọt đầu cá : “May mà là lẩu, không có bị nguội.” Nói xong liền tiếp tục ăn.
Đường Nghiêu thời gian qua luôn hiểu rõ tính khí nóng nảy của học trưởng nhà mình, ngẫm lại mới thấy người này không bao giờ bạc đãi bản thân, vì thế cũng nhấc đũa gia nhập hàng ngũ. Nhưng chỉ có Tiếu Tùy đối với vị này nhà Lí Cẩm Khang có cảm giác kinh diễm, không nói đến diện mạo mà chính là phong cách.
Cảnh Viễn Phàm vừa đi, mọi người cũng không còn hứng trí đùa giỡn như ban nãy, cắm cúi ăn qua loa cho xong bữa rồi Lí Cẩm Khang mang theo Thư Thích trở về.
Đường trở về đã sớm rực rỡ ánh đèn đêm, Lí Cẩm Khang chạy xe còn Thư Thích lẳng lặng ngồi kế đếm đèn đường ngoài cửa sổ : “Cẩm Khang.”
“Hử?” Thư Thích hiếm khi gọi như vậy làm Lí Cẩm Khang kìm nổi khẩn trương.
“Thầy hướng dẫn hôm trước mới cho em mấy đề cử về đơn vị công tác, chuyên ngành của chúng em rất khó kiếm việc cho nên em tính cẩm thận suy xét.”
“Thầy giới thiệu cho em việc gì?” Lí Cẩm Khang nghe vậy lại càng thêm hồi hộp.
“Một cơ quan ở thủ đô Ninh Hạ, tuy rằng hơi xa, nhưng điều kiện sống ở đấy cũng tốt, một nơi còn lại là ở Thượng Hải, gần quê em, nhưng chi phí sinh hoạt cao,” Thư Thích ngừng một chút, “Còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-cau-ga-cho-toi-di/3132434/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.