Trở lại Bắc Kinh đúng vào một ngày nắng ráo, Thư Thích gần như vừa mới xuống may bay đã nhận được điện thoại của Nhị Nữu. Tiếng cười khoái trá vui sướng của cô nàng sau lời chúc tết quen thuộc vang lên trong điện thoại, chờ đến lúc Thư Thích cúp được điện thoại, Lí Cẩm Khang đã lấy xong hành lí của hai người, đứng chờ từ rất lâu rồi.
“Cô ấy nhờ em chuyển cho anh câu Năm mới vui vẻ.” Thư Thích nhét điện thoại vào túi áo, tay kia vươn đến chỉnh lại chiếc khăn quàng xộc xệch trên cổ Lí Cẩm Khang cho tử tế.
“Không có chuyện gì khác chứ?”
“Chuyện khác?” Thư Thích làm bộ dáng suy nghĩ một lúc, có vẻ như Nhị Nữu nói rất nhiều, “Hình như là nói mấy ngày nữa sẽ có một buổi tụ họp.”
“Tụ họp gì?”
“Cái gì mà cuộc gặp gỡ của giới võng phối ở Bắc Kinh, hình như là hằng năm đều có, đã diễn ra được nhiều năm rồi, những người trong giới ở Bắc Kinh có vẻ như đều đến qua rồi đi, anh chưa nghe nói qua bao giờ sao?” Thư Thích cảm thấy kỳ quái nhìn Lí Cẩm Khang.
“Nga, em nói cái đấy hả,” Lí Cẩm Khang cuối cùng cũng hiểu, “Thật ra thì có nghe qua, nhưng anh không phải là người trong đoàn thể, cũng không có ai kéo anh đi, mà anh một thằng đàn ông thì sẽ không chạy đến chỗ các cô gái để xem náo nhiệt.”
“Em thì từng đến tham dự.” Thư Thích có vẻ xúc động, “Đại Nữu Nhị Nữu mỗi lần có đều cho em biết, có đôi khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-cau-ga-cho-toi-di/3132431/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.