Tề Trình rất thoải mái, trước hết là từng muỗng từng muỗng được bón ăn hơn nửa bát vằn thắn, sau đó dùng khăn ấm nhẹ nhàng lau mặt, Trì Trĩ Hàm còn giúp anh thoa kem dưỡng da.
Hiện tại đang nửa nằm nửa ngồi trên giường, vuốt thảm điện bên dưới người, nghi hoặc hỏi: “Tại sao bên chỗ chúng ta không có cái này?”
Trì Trĩ Hàm rất không thục nữ trừng mắt: “Bởi vì nhà anh có lò sưởi.”
“Nhưng mà cái này rất thoải mái.” Tề Trình vô cùng bướng bỉnh.
…
“Không thể dùng thường xuyên được, dùng nhiều sẽ bị nhiệt, anh vốn đã dễ mất nước rồi.” Trì Trĩ Hàm chỉ chỉ nửa cốc nước ấm và bát nhỏ đựng thuốc đã được chuẩn bị sẵn ở trên tủ đầu giường: ” Anh uống thuốc trước đã, mặt nạ trong tủ lạnh của em đã sắp quá hạn rồi, em phải đi làm mặt nạ.”
“Anh cũng muốn.” Tề Trình nhìn Trì Trĩ Hàm, rất nghiêm túc.
…
Trì Trĩ Hàm tới gần, kề sát vào mặt Tề Trình.
“Hiện giờ anh đang rất phấn khích, là do thuốc sao?” Phấn khích rồi không còn giống anh nữa, thấy cái gì cũng tò mò.
Mấy thứ ở trên giường cô, từ thảm nhung cho đến gối đầu, cái gì anh cũng phải hỏi.
Nhất là thảm nhung, thậm chí bắt Trì Trĩ Hàm lập tức lên mạng đặt mua luôn năm cái, còn cảm thán giá rẻ quá…
Tề Trình gật đầu, mặt hơi đỏ lên, vô cùng thật thà: “Bây giờ thuốc phát huy tác dụng, còn có thể không ngủ được.”
Cho nên mỗi lần phát bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-cai-muoi-cua-em/2751287/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.