*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bát mì sợi này nấu xong nhìn cũng chẳng ngon, không có thịt, chỉ bỏ thêm một chút muối vào nước mì.
Trì Trĩ Hàm thêm vào rau xanh và cà chua, xanh xanh đỏ đỏ, miễn cưỡng coi như phối màu không đến nỗi.
Cô nấu hai bát, tự mình kéo ghế đến ngồi bên quầy bar cùng Tề Trình, im lặng ăn hết sạch bát mì.
Anh không hỏi đến yêu cầu quái dị vừa rồi của cô, cô cũng không hỏi tại sao anh lại đồng ý.
Chỉ là, dường như tâm tình của Tề Trình đã tốt hơn nhiều, ăn xong rồi còn đứng trong bếp cùng Trì Trĩ Hàm rửa bát.
Khoảng cách an toàn hơn một mét, giữa căn phòng trống trải này lại có vẻ rất gần.
“Trước kia mẹ tôi rất ghét rửa bát.” Trì Trĩ Hàm cúi đầu: “Cho nên mỗi lần cơm nước xong đều đặt bát đũa vào trong bồn, mặc kệ đó, chờ ba tôi về rửa.”
“Có một lần chừng hơn ba giờ đêm, ba tôi về nhà rồi vào bếp rửa bát, tôi và mẹ tôi còn tưởng là trong nhà có trộm, sợ tới mức suýt nữa thì đã gọi cảnh sát. Cho nên về sau, bát đũa trong nhà đều do tôi rửa.” Trì Trĩ Hàm nghĩ đến cảnh một nhà ba người lúc đó thì nở nụ cười, ngẩng đầu nhìn Tề Trình.
Tề Trình dựa vào bên cạnh tủ lạnh, hoàn toàn không có dáng vẻ muốn nói chuyện, chỉ khẽ nhếch khóe miệng.
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-cai-muoi-cua-em/2751244/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.