“Không cần khách sáo, gặp chuyện bất bình tất nhiên phải giúp, huống hồ chúng ta cũng có quen biết mà” Phong Ngữ Hiên tinh nghịch nháy mắt với cô. Làm cho Hạ Nhược Vũ không biết đáp như thế nào, cười gượng hai tiếng cầm ly nước trên bàn uống một ngụm để che dấu sự lúng túng của mình.
Cũng may rất nhanh nhân viên phục vụ đã mang thức ăn lên, cũng không để hai bọn họ ngồi chờ đợi quá lâu.
Nước dùng đỏ màu dầu ớt còn bốc hơi nóng, tương sốt nóng hổi và nguyên liệu vô cùng hấp dẫn, Hạ Nhược Vũ nhìn qua đã nhịn không được muốn động đũa.
Nhìn ánh mắt tập trung của cô, ánh mắt của Phong Ngữ Hiên lóe lên một suy nghĩ, nhưng rất nhanh đã biến mất theo hơi sương từ nồi lẩu.
“Ăn thử đi, món ăn ở đây rất ngon” “Vậy tôi không khách sáo” Lúc đầu Hạ Nhược Vũ không hề mong đợi gì, thế nhưng vừa nếm thử một miếng thì cô đã không thể ngừng ăn được, quá ngon.
Phong Ngữ Hiên thật không lừa cô, tiệm lẩu này chế biến món ăn thật quá tuyệt, vị cay cay tê tê rất dễ gây nghiện, giúp cho vị giác được kích thích khiến cho bụng kêu réo cồn cào.
“Đi ăn với tôi không bao giờ sai đâu” Phong Ngữ Hiên thấy cô có vẻ rất thích thì nụ cười trên mặt cũng sâu hơn. Nhưng trong đó có bao nhiêu là thật, bao nhiêu là giả thì chỉ có chính anh ta mới biết.
Kết quả của việc ăn uống không ngừng là quá no đến mức đứng dậy không nổi.
Hạ Nhược Vũ sờ sờ bụng mình đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653993/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.