“Kéo ra ngoài xử lý” Chủ tịch Hằng đầu cũng 
không ngẩng mà nói. 
“Vâng.” Người đàn ông lên tiếng, âm giọng rất 
đáng sợ, nhanh chóng biến mất trong bóng đêm. 
Lục Hằng cũng không để ý, Chỉ có cấp dưới có 
năng lực mới có cá tính riêng, chỉ cần được đặt vào 
đúng vị trí, ông ta cũng không để ý những chuyện nhỏ 
nhặt này. 
Ông ta lại quay lưng lại, nhìn màn đêm đen kịt bên 
ngoài những ô cửa sổ kiểu Pháp, như một vực thẳm vô 
tận, cho dù ai nhảy vào thì cũng không thoát ra được. 
Sau lưng ông ta truyền đến âm thanh ma sát nhỏ 
nhặt trên sàn nhà, ông ta vừa khoát tay liền có người 
đưa một điếu xì gà tới cho ông ta, lập tức châm thuốc 
rồi cung kính lui xuống. 
Lục Hằng hít một hơi, chậm rãi phun khói ra, khói 
nhạt tản ra, khiến cho khung cảnh bên ngoài cửa sổ 
bắt đầu trở nên mơ hồ, mắt có chút híp lại, giống như 
một con kền kền trong sa mạc, bay trên không, kiên 
nhẫn chờ con mồi. 
Đến cái tuổi này, cái gì cũng thiếu, duy chỉ có tính 
kiên nhẫn là không thiếu, Mạc Du Hải cho dù có lợi hại 
hơn cũng sẽ không sánh được với nhiều năm tôi luyện 
_ của ông ta. 
Ai là người cười đến cuối cùng chưa chắc đâu. 
Hôm sau, lầu hai trang viên nhà họ Mạc. 
Một người đàn ông gầy gò đang đứng cạnh Mạc 
Du Uyên nói nhỏ vài câu. 
“Không thể nào, không có khả năng, nhất định là 
nhìn nhầm rồi, sao cô ta có thể xuất hiện ở đó!” Người 
phụ nữ vốn đang bình tĩnh, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653963/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.