Nhìn chiếc điện thoại đã bị cúp máy trên tay, Hạ
Nhược Vũ vẫn có chút bối rối.
Ba cô chỉ dùng mấy câu đơn giản liền bắt cô ở lại
nơi đây lưu đày?
Lúc ngầng đầu nhìn người đàn ông vẫn ra vẻ bình
tĩnh, một ngọn lửa vô danh từ từ dâng lên trong lòng
cô, nhất định là anh đã nói gì với ba cô rồi, nếu không
ba cô tuyệt đối sẽ không đưa ra quyết định bất cẩn
như vậy.
“Tôi không quan tâm ông ấy nói gì, tôi sẽ không ở
cùng với anh đâu.”
Hạ Nhược Vũ nói xong, tức giận đi ra cửa, bây giờ
cô chỉ muốn đi về hỏi cho rõ, rốt cuộc chuyện là sao
mà phải cần phòng bị bất an thế này.
“Anh không lừa em.”
Giọng nói trong trẻo lại thản nhiên vang lên sau
giọng cô.
Bước chân cô ngừng lại, nhưng vẫn đi về phía
trước, không lừa cô, cho nên muốn cô ở lại, ở hoàn
ảnh không rõ ràng này, trong lòng anh vẫn ghi nhớ
chuyện của bạn gái cũ, ở lại?
Cho dù thế nào, lòng tự ái của cô không cho
phép, sự kiêu ngạo của tôi không cho phép.
Cho dù không tình nguyện thừa nhận, cô vẫn rõ
ràng chỗ trống quan trọng trong lòng mình.
Cô không cách nào cứ lừa gạt mình không để ý
đến tình cảm của anh với Lục Khánh Huyền.
Trong lúc chờ thang máy, một bóng người đi tới từ
phía sau khiến cơ thể cô cứng đờ.
“Em đang giận cái gì?” Đây là điểm mà Mạc Du
Hải không hiểu nổi, tình cảm của anh đối với cô chẳng
vẽ biểu hiện không đủ rõ ràng, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653956/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.