Lúc này, trong văn phòng, Lục 
Hằng chắp hay tay sau lưng đứng 
trước cửa sổ sát đất, đôi mắt thâm 
thúy giảo hoạt nhìn chăm chú thành 
phố bên dưới, trong mắt lóe lên tia cười 
hài lòng. 
Người đàn ông mặt tây trang đen 
đứng sau lưng ông ta, gương mặt hắn 
bị che khuất trong bóng tối nên không 
thấy rõ dung mạo, tổ chức của hắn là 
một tay Lục Hằng thành lập, vĩnh viễn 
không thể lộ ra ngoài ánh sáng. 
“Chủ tịch Hằng, nhóm hàng này 
đêm nay sẽ lên bờ, ước chừng rạng 
sáng mai sẽ vận chuyển đến bến tàu” 
Giọng nói người đàn ông áo đen 
khàn khàn khiến cho người ta có một 
loại cảm giác rợn tóc gáy. 
Lục Hằng khẽ gật đầu: “Ừm, nhóm 
hàng này vừa lên bờ, chí ít trong năm 
nay sẽ không bí quá hóa liêu, các anh 
em cũng có thể được trải qua mấy 
ngày an ổn” 
Người đàn ông áo đen không lộ ra 
vẻ mặt gì: “Chủ tịch Hằng, nhóm hàng 
này vẫn có nguy hiểm, các anh em đã 
tra được, nhóm hàng này vận chuyển 
ra khỏi Nam Á đã bị phát hiện”” 
Ánh mắt của Lục Hằng trở nên ảm 
đạm: “Chuyện này tôi đã biết, Ảnh tổ đã 
sớm báo cho tôi, tôi cũng rất tò mò, rốt 
cuộc còn có ai dám đối nghịch với tôi 
trong thành phố này nữa” 
Người đàn ông áo đen lạnh giọng 
nói: “Ngoại trừ Mạc Du Hải, không có ai 
khác nữa. 
Lục Hằng ngẫm nghĩ, nói: “Tôi cũng 
đoán là anh ta, mặc dù anh ta không 
điều tra được đến tôi nhưng mà sự tôn 
tại của anh ta vẫn là mối uy hiếp đối 
với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653938/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.