“Tút tút!”
Đầu điện thoại bên kia đã tắt.
Thu Phương trong tay cầm điện
thoại mà toàn thân tức giận, nhẹ nhàng
an ủi bản thân, ông chủ chính là ông
chủ, nếu giống như những người khác,
đó còn gọi là ông chủ sao?
Cô ấy bình tĩnh nhặt tấm mặt nạ
lên, mở ra rồi lại đắp lên mặt, dẫu sao
một miếng cũng hơn 3 triệu, cô ấy
không nỡ bóc miếng mới, nhưng dù
sao cô ấy mới rửa qua, cũng không
còn bẩn lắm.
Sao khi đắp xong, cô ấy lại thanh
thản dễ chịu nằm bò lên ghế, nhắm
mắt lại tiếp tục hưởng thụ sự yên tĩnh
trong chốc lát.
Yên tĩnh, tĩnh…
Một tiếng “răng rắc”, có người mở
cửa ra.
Thu Phương giật mình chút nữa từ
trên ghế ngã xuống, rồi lại leo lên, nhìn
thấy ông chủ vừa nãy tắt máy đó,
khuôn mặt lạnh lùng bước vào, căn
phòng như trở lên giá lạnh.
Lông cánh tay không chịu nổi từng
cái dựng thẳng lên, nhìn người đàn ông
đẳng sau vẻ mặt lạnh lùng y như Du
Hải, bĩu môi, chẳng nói được câu gì.
Người ta chỉ là liếc mắt nhìn một
cái, rồi tiếp tục lạnh lùng.
Mạc Du Hải đi thẳng đến phòng
của Nhược Vũ.
Trong phòng khách chỉ còn lại hai
người trừng mắt nhìn nhau.
Thu Phương nhìn chằm chằm đến
nỗi đau mắt, Tinh Giang vẫn bày ra bộ
mặt như người chết, cuối cùng cô ấy
chỉ có thể “hừ” một tiếng ra vẻ bản
thân khó chịu, rồi lại nhảy lên ghế sô
pha, bơ luôn anh ta.
Tên đầu gỗ đáng ghét.
Trong phòng, Nhược Vũ không tiện
để Thu Phương biết mình bị thương,
chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653934/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.