Hạ Nhược Vũ không nói lời nào
nhìn đại sảnh đông đúc trước mặt.
Không sai, chỉ vì một câu nói của
cô mà ba cô đã ném cô đến buổi tiệc
thương nghiệp tối nay.
Mỹ kỳ danh viết(*) là để cô quen
biết thêm nhiều người, mà trên thực tế
là muốn vứt cô vào đây để làm quen
với nhiều động vật giống đực hơn, đã
sớm biết rõ mong ước được gả con gái
đi của ông ấy.
(*) Tìm một danh nghĩa tốt đẹp cho
một hành động nào đó, để che giấu
mục đích thật sự.
Nhưng trên đầu của cô vẫn còn
mang tấm bảng “đã kết hôn”.
“Phượng Cửu, tôi có thể đi trước
được không”
Tàn nhẫn nhất là ba cô còn đưa
Phượng Cửu đến để giám sát cô.
“Không thể” Phượng Cửu mặt
không cảm xúc đáp.
Nhìn dòng người chen chúc xô đẩy,
ánh đèn giao thoa trong buổi tiệc, Hạ
Nhược Vũ bày ra một gương mặt
không có chút hứng thú nào, loại tiệc
tùng như thế này cô thật đã tham gia
đến chán ngấy rồi, không hề có một
chút ý nghĩa gì, chẳng qua chính là nhà
giàu phất lên muốn soát độ tồn tại mà
thôi.
Chỉ tiền để tổ chức một buổi tiệc
rượu khổng lồ miễn phí ăn, uống và vui
chơi.
Những người đàn ông tự cao tự
đại đó luôn vui vẻ tham dự, đơn giản là
trong bữa tiệc làm quen vài người phụ
nữ, ngày hôm sau còn có thể khoe
khoang với đám bạn bè một phen.
Hừ, đàn ông đều không phải thứ
tốt lành gì.
Cô cực kỳ nhàm chán nhìn quanh
hội trường, đột nhiên ánh mắt dừng lại,
trong mắt loé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nay-bac-si-hu-hong-em-yeu-anh/653931/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.